CỐC NƯỚC TRÀ – ẤM LÒNG HƯƠNG QUÊ
Nhấm nháp ngụm nước chè chan chát, ngòn ngọt ở quán cóc ven đường, ta thấy tiếng ru hời của mẹ, tiếng bà con hàng xóm giữa mùa gặt nắng trưa hè, thấy một góc “Dutea – hồn quê” mát lành giữa phố thị xô bồ.
Cuộc sống đi lên, con người ta quen với nhiều thức uống văn minh thị thành. Vậy mà sao cốc nước chè quê mùa vẫn “gợi” cho con người ta nhớ đến thế. Cảm nhận hết vị chan chát, đăng đắng, nhưng dìu dịu, tê tê… Vậy mà, ta vẫn không sao tìm được đúng cảm giác cái dư vị mát lành, ngòn ngọt của cốc nước chè xanh quê nhà. Sao ta lại thấy nhớ đến quay quắt vị ngọt đắng, thơm thơm của cốc nước chè mẹ nấu những trưa hè nóng như đổ lửa, Chẳng biết tự đời nào, cốc nước chè xanh đã gắn bó với người dân lao động.
Thử hỏi có nơi đâu có vị nước đậm đà, ngọt đắng mà ấm áp tình người như cốc nước chè quê xứ Việt? Cũng không phải ngẫu nhiên mà hình ảnh những bà, những mẹ ,những cô hàng nước lại đi vào văn thơ nhiều đến thế. Sau những ngày xô bồ phố thị, bạn hãy thử tạt vào quán Dutea để nhâm nhi, chill một tý với những người xa lạ mà tình cờ mà trở nên quen thuộc, có khi chỉ qua cốc nước chè, bạn sẽ thấy khởi tạo những ý tưởng thú vị.
Đồng cảm được suy nghỉ và tâm tư của những người con xa sứ, Dutea ra đời với sứ mệnh kết nối – Hồn quê giữa Phố thị. khơi dậy sự sáng tạo và tình yêu quê hương trong từng cốc chè. Có lẽ đó cũng là một nét văn hóa dân dã rất Việt Nam.